Ân Ngọc Dao đợi một tháng, cuối cùng cũng chờ được điện thoại của Trần Thục Hoa, Ân Ngọc Dao vội vàng hỏi thăm tình hình sửa soạn hành lý của bà ấy.
Trong giọng nói của Trần Thục Hoa lộ ra vẻ tràn ngập sung sướng: “Mẹ đã dọn dẹp hành lý xong hết, cũng gửi đi ra ngoài luôn rồi. Mẹ định viết địa chỉ của con, sau đó tính toán thời gian, chờ đến khi cha mẹ đi qua đó là sẽ nhận được, cho nên mẹ viết địa chỉ của đơn vị luôn rồi, đến lúc đó trực tiếp chở về nhà luôn, khỏi phải làm phiền đến con.” Bà ấy lại nói thêm: “Lúc trước mẹ còn tưởng rằng phải sửa soạn cả tháng, hiện tại đều đã chuẩn bị xong hết rồi, hôm nay cha mẹ sẽ lên nhà nghỉ ở thành phố ngủ một đêm.”
Ân Ngọc Dao vừa nghe là biết ngày bà ấy chắc chắn đã mua vé xe lửa mấy ngày tới, vội vàng hỏi vé xe và số tàu của bà ấy, Trần Thục Hoa lại nói: “Con đang đi học, việc học quan trọng, không thể xin nghỉ được. Vân Thánh ở bộ đội cũng rất bận rộn. Mẹ và cha nuôi con chỉ có hai cái tay nải, không có thứ gì quan trọng, cha mẹ xuống xe lửa rồi ngồi xe buýt công cộng đi đến nhà máy báo danh, chờ thu xếp xong sẽ gọi điện thoại cho con, con lại đến nhà mẹ chơi.”
Nói xong, không đợi Ân Ngọc Dao phản bác, Trần Thục Hoa đã vô cùng kiên quyết nói: “Việc này cứ quyết định thế đi, sau này chúng ta đều ở Bắc Kinh, cũng không thiếu một lần đưa đón này, con nghe lời mẹ nuôi đi.”
Ân Ngọc Dao bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy chủ nhật con lại đến nhà máy sắt thép tìm cha mẹ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây