Ân Ngọc Dao ngồi trên ghế sofa uống nước ấm nhìn Bùi Vân Thánh chạy ngược chạy xuôi trong phòng, nhịn không được mím môi cười.
Bùi Vân Thánh vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Ân Ngọc Dao đang cười tủm tỉm, cuối cùng nhịn không được nữa, tiến lên ôm lấy cô vào trong lòng, anh thì ngồi xuống ghế sofa. Ân Ngọc Dao nhanh chóng cầm chắc cái ly trong tay, hờn dỗi trừng mắt nhìn anh nói: “Coi chừng, nước mật ong mà đổ ra thì khó vệ sinh lắm.”
“Anh lau dọn.” Bùi Vân Thánh duỗi tay cướp lấy cái ly trong tay cô đặt lên bàn, hai tay ôm lấy Ân Ngọc Dao, bàn tay vuốt ve một lúc rồi chui vào trong quần áo, xoa nhẹ phần eo mềm mại của cô, vui đầu vào cổ cô, hơi thở ấm áp phả vào vành tai của cô nói: “Ngọc Dao, anh nhớ em quá.”
Ân Ngọc Dao nằm gọn trong lòng ngực Bùi Vân Thánh, bàn tay vô lực đẩy nhẹ: “Em còn chưa tắm nữa.”
Bùi Vân Thánh lập tức lên tinh thần, nghiêng đầu hôn mạnh một cái lên miệng Ân Ngọc Dao, giờ tay nâng mông Ân Ngọc Dao ôm bổng cô lên, sải bước đi vào phòng tắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây