Vu Yến Tú: “Doanh trưởng Yến, hai năm không gặp, anh vẫn cứ tham ăn giống như lúc trước!”
“Nhóc ranh cô thì đúng là càng ngày càng nhanh mồm dẻo miệng.” Yến Minh Hi cẩn thận quan sát cô ấy từ trên xuống dưới, có chút kinh ngạc nhướng mày: “Có phải cô lại cao thêm một chút rồi không?”
Vu Yến Tú cực kỳ thích nghe những lời này, lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực có vẻ vô cùng kiêu ngạo: “Đúng đó đúng đó, chị Ngọc Dao cũng nói tôi đã cao hơn một chút so với lúc chị ấy rời đi.”
Yến Minh Hi gật đầu nói: “Lúc trước trông còn có chút giống con nít, hiện tại gặp lại thì đã ra dáng thiếu nữ rồi.”
“Đúng rồi, sao anh cũng ở đây?” Vu Yến Tú tò mò nhìn Yến Minh Hi: “Anh cũng thi đậu Bắc Đại hả? Không đúng, anh là quân nhân, cho dù có đi học thì cũng phải học trường quân đội mới đúng chứ nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây