Xe lừa trực tiếp đi xuyên qua cổng tròn đi vào sân sau, khiêng lu xuống sân, Lý Đại Lộ đưa người lái xe ra ngoài sau đó lại quay về, xắn tay áo lên rửa lu giúp bọn họ.
Lý Đại Lộ không có việc làm nhưng lại có cuộc sống tốt như thế là bởi vì anh ấy rất có ánh mắt và biết cách làm việc. Từ sau khi quen biết Ân Ngọc Dao, Lý Đại Lộ kiếm tiền còn nhẹ nhàng hơn quá khứ, không đến một năm nhưng số tiền thuê Ân Ngọc Dao đưa cho anh ấy đã lên đến ba bốn trăm đồng. Chỉ cần là chuyện Ân Ngọc Dao nhờ, cho dù là việc lớn hay việc nhỏ thì anh ấy đều đồng ý đi giúp đỡ, loại chuyện tiện tay có thể làm như thế này, Lý Đại Lộ lại càng tích cực chủ động giúp đỡ, chủ yếu là muốn để lại ấn tượng tốt cho Ân Ngọc Dao.
Trong sân sau của Ân Ngọc Dao đã có sẵn vài nước, dù sao thì mùa hè muốn tưới nước cho cây cối hay đổi nước trong bể cá đều không thể thiếu nước máy được, ở trong sân rửa gì đó cũng tiện hơn. Chỉ có điều mùa đông tại phương bắc mà đặt ống nước đặt ở bên ngoài sẽ cực kỳ sợ lạnh, trời vừa vào đông là Bùi Vân Thánh lập tức bọc bỏ bông cho nó ngay, còn dặn dò Ân Ngọc Dao mỗi ngày đều phải mở nước, để tránh cho nước đông lạnh.
Lý Đại Lộ cởi vỏ bông ra, Ân Ngọc Dao vào phòng bếp lấy một cái ống mềm cắm vào vòi nước, lại lấy ra xơ mướp phơi khô.
Lý Đại Lộ cầm lấy mấy thứ này, thấy Ân Ngọc Dao cũng xắn tay áo định rửa lu, vội vàng cản cô lại: “Chút chuyện này tôi làm một mình là được rồi, mùa đông con gái mấy cô không thể đụng vào nước lạnh, hai người đi làm chuyện khác đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây