Ân Ngọc Dao lắc đầu cười cười, Lục Dụ Dân vừa thấy thế lập tức hoảng hốt, sợ Ân Ngọc Dao không mua gỗ nữa, vừa định nói lại thì đã nghe Ân Ngọc Dao nói: “Thế này đi, tôi cũng không cho anh thêm hai mươi đồng gì cả. Không phải anh muốn mua tam chuyển một vang sao, anh thiếu phiếu gì, tôi cho anh một phiếu là được.”
“Thật sao?” Lục Dụ Dân lập tức vui mừng khôn xiết, hiện tại mấy cái phiếu kia rất khó kiếm, anh ta còn chưa tìm được phiếu máy may và phiếu xe đạp, nếu như kiếm người khác mua cũng xài hết hai ba mươi đồng tiền.
Lục Dụ Dân lập tức đồng ý ngay.
Ân Ngọc Dao móc ra ba trăm đồng, lại lấy ra mấy cái phiếu hỏi Lục Dụ Dân: “Anh muốn phiếu gì?”
Lục Dụ Dân phân vân giữa phiếu xe đạp và phiếu máy may, anh ta đều muốn, nhưng cũng biết đống giấy dầu cũ kia đổi một tờ phiếu cũng đã là người ta rất hào phóng rồi, nếu như lại tiếp tục được voi đòi tiên thì chỉ sợ đến cả chuyện bán gỗ cũng sẽ thất bại, nhưng bảo anh ta đi chọn thì anh ta cũng không biết nên chọn cái nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây