Mấy thanh niên xung quanh lập tức cười vang, nhất là Yến Minh Hi, anh ấy là người la lối đầu tiên, cứ nằng nặc bảo chú rể kể lại cho bạn bè thân thích biết lúc trước anh theo đuổi Ân Ngọc Dao như thế nào.
Bùi Vân Thánh và Ân Ngọc Dao liếc nhìn nhau, hai người không khỏi nhớ đến đêm tuyết lúc bọn họ chạy từ huyện thành về nông trường, hiểu ý mỉm cười.
Tuy rằng lúc trước khi ở nông trường Bùi Vân Thánh đã kể sơ lược cho Yến Minh Hi nghe rồi, nhưng chi tiết cụ thể như thế nào đương nhiên sẽ không kể cho anh ấy biết, đây là hồi ức của hai người, chỉ khi hai người bọn họ ở riêng với nhau mới chậm rãi dư vị, đương nhiên sẽ không kể cho những người này.
Thấy mọi người càng lúc càng la lối hăng say, Bùi Vân Thánh tằng hắng, giơ tay lên rồi đè xuống nói: “Được rồi, tôi kể, tôi kể.”
Thấy mọi người đều yên tĩnh lại, Bùi Vân Thánh nghiêm trang nói: “Tôi và Ngọc Dao có cùng mục tiêu cách mạng, cùng chung chí hướng và sở thích nên mới đến được với nhau, là duyên trời tác hợp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây