Từ lúc đến nơi này đến bây giờ cũng đã hơn nửa tháng rồi, tuy rằng cơ thể cô chưa thể khỏi hoàn toàn, nhưng dạ dày đã dưỡng khỏe lại rồi. Cô cầm hộp cơm đi vào nhà ăn, lấy hai cái màn thầu bột mì, một hộp cơm tẻ, lấy một hộp thịt bò ngâm tương cắt miếng, lại thêm một hộp rau ngó xuân xào, dưa leo xào thịt cũng lấy một hộp.
Ân Ngọc Dao có chút tiếc nuối nhìn nhìn, dù sao thì lúc cô xuyên không đến nơi này cũng đang là lúc chuẩn bị bữa sáng, ngoại trừ thịt bò ngâm tương khá ngon ra, mấy món ăn khác đa phần đều là rau củ, chỉ có thể chờ đến tối lại làm ít đồ ăn ngon cho Ngọc Lỗi.
Cô dọn đồ đạc ra bày trên giường đất, Ân Ngọc Lỗi cũng ăn xong bánh hạch đào quay về, vừa vào phòng cậu bé đã ngửi được mì thơm ngào ngạt, sau đó lập tức nhìn thấy được mấy hộp cơm đang được bày trên giường đất.
Ân Ngọc Lỗi giật mình hoảng sợ, cậu bé ngơ ngác đờ ra nhìn màn thầu và cơm tẻ, dưa leo xanh biếc béo ngậy, bên trong lại còn trộn lẫn một ít lát thịt heo nữa. Còn có hộp rau xanh xanh mướt kia, nước sốt không ngờ còn có váng dầu óng ánh, lượng dầu dùng để xào đĩa rau này chắc còn nhiều hơn lượng dầu cả nhà bọn họ sử dụng trong một tuần nữa.
“Dì Trần mang cho chúng ta đó.” Ân Ngọc Dao bình tĩnh lừa gạt Ân Ngọc Lỗi, lại đưa cho Ân Ngọc Lỗi một bộ đồ ăn thuộc phong cách của thời đại này: “Em cầm mấy cái này đi rửa sạch, sau này chúng ta dùng đồ của mình để ăn cơm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây