Lúc này Lý Đại Lộ mới chịu nhận lấy tiền, vội vàng bày tỏ lòng tấm lòng của mình với Ân Ngọc Dao: “Có việc gì cô cứ việc nói, chuyện người khác tôi còn có thể gác sang một bên, chứ chuyện cô đã nói thì tôi nhất định sẽ ưu tiên lên hàng đầu.”
“Cũng không phải chuyện sốt ruột gì.” Ân Ngọc Dao vừa đeo bao tay vừa nói: “Chủ yếu là nếu sau này có nhà nào bán đồ cổ tranh chữ hoặc nhà cửa tốt thì anh ưu tiên báo trước cho tôi một tiếng. Với lại anh để ý giúp tôi xem có ai có tay nghề sửa nhà cổ và đồ nội thất cổ tốt không, tôi cũng không muốn tìm những người thợ mộc bình thường.”
Lý Đại Lộ chép miệng, có chút khó xử nói: “Thật ra ở trong thành phố Bắc Kinh này, có không ít người có tổ tiên làm người này. Đừng nói là sửa chữa nhà cũ, cho dù sửa hoàng cung cũng có luôn, tay nghề cũng được truyền xuống không ít, chỉ có điều hiện tại cũng không dám nhận mấy công việc như thế này.”
Ân Ngọc Dao hiểu được, gật đầu nói: “Anh cứ đi tìm trước đi, cho dù năm nay không dám làm thì sang năm chắc cũng sẽ có thôi, anh cứ để ý giúp tôi là được rồi. Chỉ có một yêu cầu, tôi muốn người có tay nghề tốt thật, toàn nhà sau khi sửa chữa phải được hoàn nguyên lại như cũ, cũng không thể dùng mấy người có tay nghề gà mờ để lừa gạt tôi. Thêm một yêu cầu nữa, các gia cụ trong căn nhà kia tôi cũng muốn sửa, chắc chắn sẽ không thể thiếu gỗ, anh cũng để ý giúp tôi đi, có nguyên liệu gỗ tốt tôi cũng muốn luôn.”
“Tôi làm việc thì cô cứ yên tâm đi.” Lý Đại Lộ vỗ ngực bảo đảm, lại mở túi móc ra một cuốn sổ ghi chú, cầm bút máy viết lại địa chỉ nhà mình đưa cho Ân Ngọc Dao: “Sau này có chuyện gì thì cứ đến đây tìm tôi là được. Cô bảo tôi nghe ngóng tin tức, nếu tôi có tin thì phải báo lại cho cô thế nào đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây