Ân Ngọc Dao nhờ Trần Tam hỗ trợ khiêng mấy thứ cô đã đóng gói sẵn sàng lên xe lừa, Trần Tam đi vào nhà nhìn thấy mấy thứ kia đã bị rơm bọc kín mít, đoán có lẽ đây là đồ sứ, cho nên lập tức đi vào nhà kho ôm một đống cỏ khô ra trải trên xe lửa, cũng không dám để hai người lái xe kia khiêng đồ, đích thân mình cẩn thận từng li từng tí đặt lên xe, lại lấy dây thừng cố định, cuối cùng lại phủ thêm một đống rơm lên, bó kín mít xung quanh không lộ ra tí nào mới coi như xong.
Hai người phụ trách đánh xe lừa ngồi xổm ở bên cạnh cũng vui vẻ không thèm quấy rầy, Trần Tam bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng khiêng hết toàn bộ đồ đạc lên xe, nóng đổ mồ hôi đầy đầu, dùng cổ tay áo lau rồi nhanh chóng chạy vào nhà tìm ông Kim xin nước uống, còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Bùi Vân Thánh đã quay về, gọi ông Kim và Ân Ngọc Dao cùng nhau đến thôn làm thủ tục, bảo Trần Tam ở trong nhà trông xe lừa.
Mấy thứ trên xe lừa toàn là hàng giả do Ân Ngọc Dao dùng để che giấu tai mắt của người khác, cho nên cô cũng không quá lo lắng, chỉ có điều cô sợ sẽ có người đi vào trong căn phòng kia, lỡ như phát hiện mấy thứ trong phòng đều không cánh mà bay thì khá phiền. Ân Ngọc Dao cố ý tìm vài cái ổ khóa xích trong không gian ra, khóa cử trước cửa sau và cửa sổ lại, sau đó mới yên tâm đi theo Bùi Vân Thánh đi ra ngoài.
Cũng không biết Bùi Vân Thánh tìm mối quan hệ như thế nào, trực tiếp chuyển hộ khẩu của Ân Ngọc Dao và Ân Ngọc Lỗi đến căn nhà này. Người trong thôn không thèm hỏi thăm cái gì, nhanh chóng làm thủ tục cho hai người bọn họ, đăng ký Ân Ngọc Dao đứng tên căn nhà này, làm giấy tờ quyền sử dụng đất mới cho Ân Ngọc Dao.
Hai người hướng dẫn xe lừa trực tiếp chở đồ về căn nhà hai cổng chính của bọn họ, Ân Ngọc Dao bảo hai người bọn họ khiêng đồ xuống dãy nhà phía sau, lấy ổ khóa mới ra khóa cửa phòng lại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây