Yến Minh Hi thấy thế cười làm hòa: “Anh Trần Tam, hiện tại quốc gia đã không nhắc đến chuyện phá tứ cựu nữa. Anh cứ yên tâm đi, chúng tôi thật lòng muốn mua, tôi nghĩ anh cũng thật lòng muốn bán. Với lại tôi là người do Lý Nhị giới thiệu, anh không tin chúng tôi, không lẽ còn không tin anh ấy sao?”
Trần Tam hít một hơi thật sâu, xoay người đi đến bên cạnh tủ quần áo cũ kỹ chiếm cứ chừng một mặt tường, vẫy tay với Yến Minh Hi nói: “Nào, lại đây phụ tôi một tay.”
Yến Minh Hi và Bùi Vân Thánh đi qua đó, ba người cùng nhau xê dịch kệ sách, không ngờ bên trong lại lộ ra một cái cầu thang để đi xuống bên dưới. Trên tường đục một lỗ rất to, chừng hơn một nửa bức tường, bậc thang đi xuống cũng được xây dựng với độ dốc khá ít, có lẽ là để tiện giấu đồ nội thất.
Tuy rằng bình thường lỗ thủng này đều bị tủ quần áo chặn lại, nhưng bên trên lại đều có thể thông gió, cho nên không khí ở bên trong cũng không quá ngột ngạt. Trần Tam cần đèn dầu soi đường, Bùi Vân Thánh và Yến Minh Hi không hẹn mà thò tay vào túi lấy đèn pin ra, chiếu xuống dưới hầm.
Cái hầm này không quá sâu, đi xuống chừng ba mét đã đến đáy, nhưng diện tích lại cực kỳ rộng lớn, nương theo tia sáng có thể nhìn thấy bên trong chất đống không ít đồ nội thất xinh đẹp, chúng nó đều lẳng lặng nằm sừng sững trong bóng tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây