Nhưng mà mấy thanh niên này cũng chỉ khống chế bà ta lại, ngại không dám đánh một người phụ nữ, thím Thái ở bên cạnh lại nhịn không được, bà ấy nhanh nhẹn từ phía sau Ân Ngọc Dao chạy ra, giơ tay túm lấy tóc của Lý Thúy Như, tay còn lại thì nhéo vài cái lên cánh tay đang bị khống chế của Lý Thúy Như mới coi như hết giận.
“Được rồi được rồi.” Lúc này thôn trưởng mới gọi mấy người bọn họ dừng lại: “Còn ra thể thống gì nữa, buông cô ta ra đi. Lý Thúy Như, cô cũng thật là, đừng có gây chuyện, tôi và đại đội trưởng còn đang ở đây đó, cô có cái gì không phục thì cứ nói thẳng, không được phép đánh người.”
“Tôi còn gì để nói nữa chứ?” Lý Thúy Như tóc tai lộn xộn khóc sưng cả mắt: “Mấy người hợp tác với nhau ăn hiếp người ngoài thôn.”
Đại đội trưởng vừa nghe được lời này là lập tức bực bội ngay, mặt mày hung dữ quát: “Tôi là đại đội trưởng của mấy thôn các cô, không lẽ tôi còn chưa đủ công chính hay sao?”
Lý Thúy Như ngồi xổm dưới đất bụm mặt gào khóc, khóc còn đau khổ hơn lúc mẹ bà ta bị công an bắt đi nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây