“Bánh bao nhân thịt bò à, chẳng trách lại thơm như thế.” Chị gái không nhịn được đứng lên, duỗi tay muốn cầm lấy, nhưng chờ đến khi lấy lại tinh thần thì có chút xấu hổ rút tay về, lắc đầu lia lịa nói: “Cái này vừa là bột mì vừa là dầu mỡ rồi cả thịt bò nữa, cái nào cũng đắt, sao có thể tự nhiên khi không nhận lấy đồ ăn đắt đỏ này của cô chứ.”
Ân Ngọc Dao cười cong mắt nói ngọt: “Chúng ta có phải người nhà đâu, lần trước tôi đến đây mua đồ hai lần, mọi người đều giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi chỉ là đến thăm mọi người thôi mà. Với lại lúc trước khi tôi đến Đông Bắc, không phải chị còn nhớ đến tôi, giữ quyển trục lại cho tôi nhóm lửa sao, tuy rằng tôi bỏ lỡ, nhưng mà tôi đã nhận được tấm lòng của chị rồi.”
“Ai nói là bỏ lỡ chứ.” Chị gái kia nhìn chằm chằm vào bánh bao trắng tinh không nỡ dời mắt đi: “Tôi cố ý để riêng ở phòng nhỏ đằng sau cho cô, cô không đến tôi cũng lười khiêng nó về.”
Trong lòng Ân Ngọc Dao hơi run lên, thật sự cảm thấy đây là niềm vui ngoài ý muốn, vội vàng nhét bánh bao vào trong tay của chị gái kia: “Chỉ dựa vào tấm lòng của chị đối với tôi thì cũng nên ăn bánh bao rồi.”
Chị gái thuận thế cầm lấy cắn một miếng, nước sốt thịt hòa quyền với mỡ theo lớp vỏ bánh bao chảy ra ngoài, làm chị gái kia vội vàng thò miệng lại hút sạch, sợ lãng phí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây