Lúc xe đi ngang qua thành phố còn cố ý dừng lại một chút, Ân Ngọc Dao đi vào văn phòng định hỏi xem chừng nào thì Lý Thu Sinh đến tỉnh thành, xem thử xem cô có thể đi nhờ không. Kết quả vào văn phòng chỉ nhìn thấy một mình Tiểu Trương, thấy Ân Ngọc Dao đến hỏi lập tức đáp: “Sáng hôm nay chủ nhiệm Lý vừa mới đi đó.”
Ân Ngọc Dao vui vẻ đi ra, vừa lên xe đã khoe khoang với Bùi Vân Thánh: “Xem ra em rất may mắn, hôm nay chủ nhiệm Lý cũng đến tỉnh thành, em có thể đi nhờ xe của ông ấy về nhà.”
Lúc này Bùi Vân Thánh mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng ở tỉnh thành cũng có xe buýt về đây, nhưng mà phải ngồi xe thời gian dài, xe lại chạy quá chậm, thật sự rất vất vả, anh không nỡ để Ân Ngọc Dao chịu khổ như thế.
Lái xe chạy đến tỉnh thành thì đã đến gần trưa, Bùi Vân Thánh trực tiếp đậu xe trước cửa tiệm cơm quốc doanh, ba người cùng nhau ăn cơm trưa. Yến Minh Hi lại lấy ra hai hộp cơm mua một món ăn cơm, đựng đầy hộp cơm, đây chính là cơm chiều của anh ấy và Bùi Vân Thánh, hai người dự định sẽ không nghỉ ngơi dọc đường, trực tiếp lái xe về Bắc Kinh luôn.
Tuy rằng Ân Ngọc Dao cũng có chút lưu luyến, nhưng cũng không muốn ảnh hưởng thời gian Bùi Vân Thánh lên đường, hiện tại ở bên ngoài cũng không tiện nói nhiều, tranh thủ lúc không có ai nhìn thấy lén nắm lấy tay anh, ánh mắt hai người đối diện nhau, mọi thứ đều nằm trong sự im lặng này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây