“Cá này ngon quá.” Bùi Vân Thánh vội vàng gắp thêm một đũa nữa, lần này gắp thêm một chút dưa chua, dưa chua làm từ cải bẹ xanh khác hẳn với vị dưa chua ở Đông Bắc, loại này càng giòn hơn, Bùi Vân Thánh cẩn thận nếm thử, cười nói: “Cá đã rất ngon rồi, sao anh lại cảm thấy dưa chua còn ngon hơn cả cá nữa.”
“Vậy hả? Tôi cũng nếm thử.” Yến Minh Hi còn chưa ăn xong cua xào cay đã gắp một đũa cá hầm cải chua nhét vào trong miệng, vị chua cay sảng khoái làm anh ấy yêu món này ngay từ giây đầu tiên, lại ăn kèm với một ít cơm, mùi vị thật sự quá xuất sắc.
Ân Ngọc Lỗi ngồi ở bên cạnh cũng có thể ăn cay, nhưng cũng chỉ là vị cay của cá hầm cải chua mà thôi, còn cua xào cay thì cậu bé không dám nếm thử. Nhưng mà hôm nay món ăn làm cậu bé thích nhất cũng phải là là cua xào cay kia, mà là đĩa gà rán thơm phức đặt ở trước mặt cậu bé.
Ân Ngọc Dao nói gà rán phải dùng tay bốc ăn mới ngon, Ân Ngọc Lỗi cũng không khách sáo, trực tiếp cầm lấy một miếng cắn. Gà đã được cô ướp từ trước, vị rất đậm dà, sau khi chiên xong bên ngoài giòn xốp, thịt gà ở bên trong vẫn còn tươi ngon mọng nước, thật sự chính là món mà con nít thích nhất.
Yến Minh Hi ở bên cạnh ngửi được mùi thêm lại nhịn không được buông đũa xuống, cùng cầm một miếng lên nhanh chóng nhét vào trong miệng, nhịn không được khen ngợi nói: “Thơm quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây