Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 56:

Chương Trước Chương Tiếp

Ân Ngọc Dao nhìn thấy cảnh này cười khẽ, thong thả ung dung nói: “Trong phòng chỉ có một cái tủ quần áo và một cái rương gỗ bị khóa lại, không phải số tiền kia bỏ trong rương gỗ sao. Con nhớ rõ cái rương gỗ kia cũng là của hồi môn của mẹ con, đó là rương gỗ đỏ khắc hoa do tổ tiên nhà bà ngoại con để lại, một cái để trong phòng của con và Tiểu Lỗi, cái còn lại để trong phòng phía đông. Con cũng muốn lấy lại cái rương kia luôn, phiền thôn trưởng tìm giúp con hai người khiêng nó về phòng phía tây đi ạ.”

Thôn trưởng gật đầu, không đợi ông ta gọi thì đã có mấy thanh niên cao khỏe chủ động chạy vào, lần lượt chạy đến tìm thôn trưởng báo danh: “Thôn trưởng, con đi cho con đi cho!”

Lý Thúy Như thấy chơi xấu cũng không được, khóc lóc từ dưới đất bò dây, cắn răng hận nói: “Tôi đi lấy là được chứ gì! Tôi đi lấy cho nó!”

“Sẵn tiện lấy đồ của bà ra khỏi rương luôn.” Ân Ngọc Dao nhấn mạnh: “Tôi không có nói đùa với bà đâu, bà không xứng dùng cái rương của hồi môn của mẹ tôi!”

Bước chân Lý Thúy Như hơi khựng lại, tiếp theo đó bà ta không thèm quay đầu lại, đi vào phòng rồi đóng sầm cửa lại. Hai đứa nhỏ nằm trên giường đất của phòng phía đông không biết đã ngủ từ lúc nào, trông có vẻ như cực kỳ ngoan ngoãn. Bà ta nhìn hai đứa nhỏ, lại xoay người nhìn chằm chằm rương gỗ đỏ dưới đất, trong ánh mắt tràn ngập vẻ lưu luyến.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️