Vương Quốc Phát ở trong tay Bùi Vân Thánh ngoan ngoãn hơn rất nhiều, liên tục cầu xin: “Nè nè nè, chú cũng không phải đến lân la làm quen, chú có chuyện muốn nói thật.”
Ân Ngọc Dao nhìn thoáng qua Bùi Vân Thánh, Bùi Vân Thánh hiểu ý mà buông lỏng tay ra, nhưng mà vẫn hơi cản ở trước mặt Ân Ngọc Dao, để tránh cho người này lại đột nhiên nổi điện.
Vương Quốc Phát cũng rất biết điều, bò dậy phủi sạch bụi đất dính trên người, cũng không nhào lên, chỉ là cầu xin nhìn Ân Ngọc Dao: “Cháu gái...”
Ân Ngọc Dao xoay người đi ngay.
Vương Quốc Phát sốt ruột vội vàng đuổi theo, đang định duỗi tay kéo cô lại, Bùi Vân Thánh trực tiếp nắm lấy tay ông ta, lạnh nhạt nhìn ông ta nói: “Còn chưa biết điều à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây