Nghe cô nói như thế, mặt Bùi Vân Thánh lập tức giãn ra tràn ngập vui vẻ hạnh phúc: “Nguyên Đán rất thích hợp, hai chúng ta đến Thượng Hải chơi nửa tháng lại cùng nhau về Bắc Kinh, anh có rất nhiều chỗ có thể dẫn em đi tham quan, có rất nhiều món ngon muốn mua cho em ăn.”
Ân Ngọc Dao cười vẫy vẫy tay: “Anh nhất định đừng có nói đến chuyện ăn uống trước mặt Yến Minh Hi, nếu không anh ấy sẽ đòi đi theo nữa đó.”
Bùi Vân Thánh cũng cười theo: “Đương nhiên rồi!”
Hai người đi dạo quanh bờ sông hơn một tiếng đồng hồ, trời dần dần tối đen, lúc này huyện Nam Đức cũng không có đèn đường, hai người đi dạo một lúc rồi cũng quay về nhà.
Lúc đi ngang qua ủy ban cách mạng, một người đạp xe đạp từ bên trong đi ra, nương theo sắc trời còn chưa hoàn toàn tối xuống, Ân Ngọc Dao nhìn thoáng qua đã nhận ra anh ấy: “Anh Trần Thụy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây