Ân Ngọc Dao, Bùi Vân Thánh và Yến Minh Hi tiễn hai người ra đến đầu hẻm, Trần Thu Lệ ôm túi đựng sách ngồi ở yên sau xe đạp, phất tay với Ân Ngọc Dao: “Chờ tớ được nghỉ lại đến tìm cậu chơi.”
Thấy xe đạp đi xa, Yến Minh Hi cà lơ phất phơ cười nhạo Ân Ngọc Dao: “Cô lại đi dụ người ta học toán nữa hả? Vu Yến Tú viết thư nói với tôi là cô ấy chép sách gần một năm, là mấy cuốn sách toán mà cô mới vừa cho mượn đúng không.”
“Toán là cơ sở của tất cả mọi thứ, anh thì biết cái gì chứ?” Ân Ngọc Dao trợn trắng mắt: “Chờ sau này anh sẽ biết được tôi thông minh đến cỡ nào.”
Yến Minh Hi cười đến cong cả eo, liên tục phụ họa nói: “Đúng đúng đúng, Ngọc Dao thông minh, xin hỏi tối nay tôi ngủ ở đâu đây.”
Bùi Vân Thánh nghe vậy lập tức giơ tay chỉ thẳng ra ngoài đầu hẻm nói: “Đi ra ngoài quẹo phải đi bộ mười phút sẽ có nhà nghỉ, cậu mang theo giấy chứng nhận bộ đội, không cần thư giới thiệu cũng có thể thuê phòng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây