Vịt quay đã nguội rồi, mấy người bỏ thịt vịt lên chảo sắt xào sơ, sau đó thoa tương ngọt đặt lên bánh lá sen, lại bỏ thêm dưa leo và hành thái sợi, tuy rằng không ngon được bằng lúc mới vừa ra lò, nhưng cũng không tệ.
Trần Thu Lệ ăn một cái lại cuốn thêm một cái, liên mồm nói: “Thì ra đây chính là vịt quay Bắc Kinh, chắc trách lại nổi tiếng như thế, đúng là ăn quá ngon.”
Triệu Nhã Lệ cười tủm tỉm mà nói: “Chị cũng chỉ có lúc nhỏ đến Bắc Kinh chơi mới ăn vịt quay thôi, cũng đã biết bao nhiêu năm rồi, nhờ hưởng phúc của Minh Hi mới có thể nếm lại được vị này.”
Bùi Vân Thánh cười mời hai người: “Chờ sau này em và Ngọc Dao kết hôn, mọi người cùng nhau đến tham dự hôn lễ đi, đến lúc đó em mời mọi người đi ăn vịt quay nóng hổi mới ra lò.”
Triệu Nhã Lệ đương nhiên là muốn đi, Trần Thu Lệ không có mặt mũi lên tiếng, chỉ mím môi cười cười, đối với cô ấy mà nói, Bắc Kinh là một giấc mộng xa xôi không thể với tới, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây