“Ngọc Dao, bạn em đến.” Bùi Vân Thánh la to, mời bọn họ vào trong phòng khách ngồi xuống, mở tủ lấy tách trà sạch sẽ ra, pha hai ly trà bưng qua.
Ân Ngọc Dao từ trong phòng bếp cắt một quả dưa bưng lên, Ân Ngọc Lỗi đi theo ở đằng sau cầm một đĩa dưa lê đã cắt xong rồi, bên trên còn cắm mấy xiên tre, ngoan ngoãn lên tiếng chào hỏi.
Trần Thu Lệ có chút kinh ngạc nhìn về phía Ân Ngọc Lỗi, khen không dứt miệng nói: “Mới hai năm không gặp mà em đã cao thế này rồi à, nói chuyện cũng giống như đã trưởng thành rồi.”
Ân Ngọc Lỗi nghe thấy mình được khen, có chút xấu hộ lộ ra hai má lúm đồng tiền, ngượng ngùng gãi đầu.
Trần Thu Lệ mở đống quà tặng mà cô ấy mang đến, lấy ra hai túi kẹo đậu phộng cho cậu bé nói: “Ngày hôm qua chị cố ý đến tiệm gạo mua cho em đó, ăn vừa giòn vừa thơm lại vừa ngọt, em ăn thử đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây