Ân Ngọc Dao hơi sửng sốt, quay đầu nhìn thoáng qua Bùi Vân Thánh đang ngồi trong xe, giống như đang suy nghĩ gì đó.
Trần Thụy cười cười nói: “Cô vừa mới về, chắc là còn phải đi thăm người thân bạn bè, tôi cũng không chậm trễ thời gian của cô nữa. Chờ cô rảnh rỗi lại dẫn theo em trai đến nhà tôi chơi, tôi vừa lúc có cơ hội đổi công việc, lại còn chưa quyết định, cô đi đến nhiều nơi, kiến thức rộng rãi, cô cũng đưa ra ý kiến cho tôi tham khảo với.”
Ân Ngọc Dao giật mình nói: “Chờ sau này lại nói kỹ hơn.”
Chào tạm biệt Trần Thụy xong lại quay về xe, Ân Ngọc Dao nhìn Ân Ngọc Lỗi đang ngồi ở hàng ghế sau, cuối cùng cũng không hỏi thăm chuyện của Ân Đại Thành ngay trước mặt cậu bé. Nhưng mà trong lòng cô cũng hiểu, chỉ có anh mới có thể không cần báo đáp mà trút giận giúp cô, im lặng giải quyết phiền phức mà cô đã bối rối từ lâu giúp cô.
*
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây