Bùi Vân Thánh vì kỳ nghỉ dài một tuần này mà tăng ca rất nhiều, hiện tại gặp được Ân Ngọc Dao, lại ngủ trong nhà Ân Ngọc Dao, toàn thân anh hoàn toàn thả lỏng lại, vẫn luôn ngủ đến hơn tám giờ mới tỉnh lại.
Nhìn thoáng qua phòng ngủ của Ân Ngọc Dao vẫn còn đóng lại, anh ngồi dậy kéo rèm ra, đảo mắt nhìn thoáng qua đã thấy được Ân Ngọc Lỗi đang ngồi dưới tàng cây đọc sách, trên mặt Bùi Vân Thánh cũng mang theo một chút ý cười.
Bùi Vân Thánh đi vào nhà vệ sinh rửa mặt đơn giản một chút, lên tiếng gọi Ân Ngọc Lỗi: “Anh đi ra ngoài mua đồ ăn sáng, em có đi chung với anh không?”
“Em không đi.” Ân Ngọc Lỗi vô cùng nghiêm túc nói: “Chị còn chưa tỉnh, em phải canh chừng nhà cho chị.”
Bùi Vân Thánh cười sờ đầu Ân Ngọc Lỗi, đi vào phòng bếp cầm phích nước nóng và cà mên rồi lập tức đi ra ngoài. Khoảng chừng mười phút sau, Bùi Vân Thánh xách theo đồ quay về, mua một bình sữa đậu nành ấm áp, một chén tào phớ, còn xách theo một cân bánh quẩy và mấy cái bánh thịt nướng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây