“Ân Ngọc Dao?” Ông cụ suy nghĩ một chút hỏi: “Con cái nhà ai thế? Nghe có hơi quen tai.”
Triệu Nhã Lệ không nhịn được cười nói: “Là cô gái nhà kế bên đó ông.”
“Kế bên?” Ông cụ nhìn về phía Triệu Nhã Lệ chỉ, lại nương theo ánh đèn mờ ảo trong sân quan sát một lúc, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần: “Đúng là giống con bé nhà kế bên, trùng hợp thật đó, con mau lại đây ngồi đi.”
Ân Ngọc Dao và Bùi Vân Thánh đặt mấy món quà mà bọn họ mang đến ở ngoài hành lang, Bùi Vân Thánh vô cùng thành thạo mà một tay nắm tay Ân Ngọc Dao, một tay nắm tay Ân Ngọc Lỗi, dẫn bọn họ đến bàn ăn ngồi xuống, cười vui vẻ nói: “Ông Triệu, đống đồ màu đỏ kia là quà con mang từ Bắc Kinh đến, đống bên cạnh là đặc sản Ngọc Dao mang từ Đông Bắc về.”
Lúc này ông Triệu mới bừng tỉnh hiểu ra: “Đúng rồi, năm ngoái lúc ăn tết ông gọi điện thoại cho ông nội con, có nghe ông ấy nói đến, nói là con sẽ đến Đông Bắc tham dự diễn tập quân sự, hai đứa quen biết nhau vào lúc đó hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây