Triệu Nhã Lệ nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ nhìn thấy Bùi Vân Thánh xắn áo sơ mi lên đến khuỷu tay, trong tay cầm một cây lau nhà, lập tức có chút sững sờ: “Vân Thánh? Sao em lại ở đây?”
Cô ấy lộ ra vẻ mặt mờ mịt: “Lúc chị về thì còn nhìn thấy xe của em ở đầu hẻm, chị còn tưởng là em thấy trong nhà chị không có ai nên đã đi ra ngoài dạo rồi chứ. Sao em lại ở đây? Em cũng quen biết đồng chí Ân hả?”
Ân Ngọc Dao quay đầu lại nhìn thoáng qua Bùi Vân Thánh, mặt hơi đỏ lên.
Bùi Vân Thánh cất cây lau nhà vào trong phòng vệ sinh, rửa sạch tay đi ra ngoài, ho nhẹ một tiếng nói: “Để em giới thiệu cho hai người.”
“Không cần em giới thiệu.” Triệu Nhã Lệ còn chưa phản ứng lại, theo bản năng nói: “Tuy rằng chị và đồng chí Ân rất ít khi nói chuyện với nhau, nhưng dù sao cũng là hàng xóm, bọn chị quen biết nhau mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây