Vương Đức Phúc cầm lấy sau đó tiếp tục lật xem một lần, ý cười trên mặt lại càng tươi hơn, xem vẻ mặt ông ấy thì vô cùng hài lòng với mức độ hoàn thành công việc của Ân Ngọc Dao.
“Tòa soạn đã bắt đầu xuất bản bộ tranh liên hoàn của cô rồi, các tỉnh và thành phố đều có hưởng ứng rất tốt, lãnh đạo cũng vừa khen ngợi cô, lần này cô đến Đông Bắc không uổng công tí nào.” Vương Đức Phúc cẩn thận xếp gọn bản thảo đặt sang một bên, quan tâm tình hình của Ân Ngọc Dao: “Cô ở nông trường lâu như thế có quen không?”
Ân Ngọc Dao gật đầu nói: “Cũng khá tốt, bí thư Mã và các thanh niên trí thức trong nông trường đều chăm sóc giúp đỡ tôi rất nhiều, cũng may mà có nông trường và các thanh niên trí thức giúp đỡ và phối hợp, công việc của tôi mới có thể hoàn thành thuận lợi như thế.”
Vương Đức Phúc cười ha hả nói: “Bí thư Mã cũng khen ngợi cô với chúng tôi, nói là trong lúc cô làm việc còn chụp ảnh và viết văn chương cho nông trường, còn lên báo địa phương rất nhiều lần.”
Ân Ngọc Dao vô cùng khách sáo nói: “Đây là chuyện trong khả năng của tôi, chủ yếu là tôi thường xuyên được tinh thần của các thanh niên trí thức nơi đó ảnh hưởng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây