Vương Quốc Khánh hút thuốc lá, cầm đèn pin đi lại gần đốt lửa đốt pháo, sau đó tiếng phào bùm bùm vang lên, hai đứa nhỏ hưng phấn vỗ tay cười nói: “Ăn tết! Ăn tết! Chúng ta lại lớn thêm một tuổi rồi!”
Năm trăm phát nổ chỉ trong chốc lát là kết thúc, nhưng mà mấy đứa nhỏ vẫn rất vui vẻ, nhảy nhót mà nắm tay quay về nhà. Lúc này trên bàn đã bày sủi cảo nóng hổi, Ân Ngọc Dao bảo Trần Thục Hoa và Vương Quốc Khánh ngồi trên ghế sofa, dẫn hai đứa nhỏ cùng nhau đi chúc tết cho bọn họ: “Chúc cha mẹ năm mới vui vẻ! Tấn tài tấn lộc!”
Mắt Trần Thục Hoa lập tức đỏ lên, vội vàng thò tay vào túi lấy ra ba cái bao lì xì đã chuẩn bị sẵn, hai cái bao lì xì nhỏ là tặng cho Ân Ngọc Lỗi và Vương Hiểu Tuệ, bên trong đều là mười tờ một mao. Hiện tại đại đa số con nít đều chỉ được lì xì năm hào hoặc một mao, so ra thì Trần Thục Hoa đã lì xì rất nhiều rồi, nhưng mà bà ấy cũng biết hai đứa nhỏ sẽ không tiêu xài phung phí, trong nhà lại không thiếu ăn, cho dù có cho nhiều tiền hơn nữa thì hai đứa nhỏ cũng sẽ chỉ để dành tiền.
Bà ấy lại đưa cho Ân Ngọc Dao một cái bao lì xì to, bên trong là một tờ đại đoàn kết mới tinh. Ân Ngọc Dao và Trần Thục Hoa thật lòng yêu thương lẫn nhau, cô cũng không làm ra vẻ, thoải mái hào phóng mà nói “cảm ơn mẹ nuôi”, lập tức cất bao lì xì đi.
Trần Thục Hoa cười không khép miệng lại được, nhanh chóng gọi cả gia đình cùng nhau lại đây ăn sủi cảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây