Ân Ngọc Dao gật đầu nói: “Mùa đông ở nơi này đến âm ba bốn mươi độ, không giống với những nơi khác, em nghe lời mẹ nói bảo đảm không sai được.”
Vương Hiểu Tuệ cười tươi rói, lộ ra hàm răng sún nói: “Em biết rồi.”
Ba người thử quần áo xong, lại gấp quần áo ngay ngắn bỏ lại vào trong tủ, đây là đồ tết, không thể mặc ngay bây giờ. Trong phòng bếp, Vương Quốc Khánh đã nhào xong bột và băm nhân, Ân Ngọc Dao và Trần Thục Hoa cùng nhau phụ giúp gói sủi cảo, Trần Thục Hoa vô cùng tự nhiên mà hỏi thăm tình hình của Bùi Vân Thánh: “Vân Thánh về bộ đội rồi có liên lạc gì với con không? Thằng bé ăn tết ở chỗ nào? Về bộ đội hay là về nhà?”
Ân Ngọc Dao vừa nghe đến đề tài này thì lại có chút rầu rĩ thở dài nói: “Anh ấy đi chiến trường rồi ạ.”
Trần Thục Hoa lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Ân Ngọc Dao, nhưng mà Vương Quốc Khánh lại không hiểu cho lắm hỏi: “Thằng bé đi chiến trường làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây