Ân Ngọc Lỗi nghi ngờ nhìn cô bé, cũng tự cầm một quả quýt lột vỏ, cẩn thận mà tách một tép nhỏ bỏ vào trong miệng cắn nhẹ, trong miệng toàn là vị ngọt ngào lạnh lẽo, không ngờ lại còn ngon hơn cả quýt đóng hộp.
Hai đứa bé liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ bất ngờ và vui vẻ.
Ân Ngọc Dao thấy thế mỉm cười: “Chị đã nói là quýt mà chị mang về ngon lắm mà!”
Hai đứa nhỏ lập tức gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, còn không quên nịnh nọt nói: “Chị mang cái gì về cũng đều ngon!”
Kẹo sữa đại bạch thỏ mà Ân Ngọc Dao mang về được bỏ trong hộp đựng kẹo, thời đại này có không ít gia đình đều quen cất kỹ kẹo hoặc là trái cây, chờ đến khi con cái ngoan mới lấy ra khen thưởng. Nhưng mà Trần Thục Hoa và Vương Quốc Khánh lại không nuôi con theo phương pháp này, đồ ăn đều đặt hết trên bàn, dù sao thì cũng chỉ có bao nhiêu đó, ăn từ từ hay là ăn một lần cho đã thèm đều do hai đứa nhỏ tự quyết định.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây