Ân Ngọc Dao không có kinh nghiệm, đi theo đằng sau bận trước bận sau làm việc, bảo cô đắp tuyết chỗ nào thì cô lại đắp tuyết chỗ đó, chờ bọn họ bận rộn suốt cả buổi sáng là đã đắp ra được hình dáng đại khái, chỉ cần mang bao tay cực dày vào liên tục vỗ đánh lên đó để nén chặt tuyết vào. Ân Ngọc Dao lập tức thích việc này ngay, cô vỗ từ đầu đến đuôi, đến cả hai bên tay chắn cũng đè chặt lại, làm tuyết cứng hơn.
Bận rộn suốt một buổi sáng, thang trượt tuyết ở bên này cuối cùng cũng đã hoàn thành, thanh niên trí thức nam lập tức xách nước đến, tưới nước từ trên xuống dưới hết lần này đến lần khác, cố gắng làm nước xối ướt toàn bộ thang trượt tuyết này.
Mười mấy người bận rộn suốt cả buổi sáng, cuối cùng cũng làm xong thang trượt tuyết này, chuyện còn lại chỉ có thể chờ nó đông lạnh, ăn cơm chiều xong là có thể chơi. Ân Ngọc Dao dọn dẹp đồ đạc xong chuẩn bị quay về, các thanh niên trí thức nam lại lấy lưới đánh cá nhỏ vớt hai võng, thật sự vớt ra được một con cá chép bị lạnh đến ngu, cũng coi như là không uổng công đi theo bọn họ làm việc suốt cả buổi sáng.
Mùa đông nơi này dù sao cũng âm ba bốn mươi độ, Trương Vũ Yến thương lượng với Ân Ngọc Dao, ăn cơm trưa xong lại lên giường đất ấm áp, ngủ một tiếng lại đi ra ngoài chơi, nếu không ở bên ngoài suốt một ngày sẽ bị đông cứng mất.
Mấy người bọn họ hẹn với nhau hai giờ chiều lại đi ra ngoài chơi, sau đó quay về ký túc xá của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây