Vu Yến Tú lập tức cầm lấy ly đánh răng trong tay Ân Ngọc Dao, lại rót thêm một ít nước ấm vào, Ân Ngọc Dao lấy lại tinh thần, nhìn Vu Yến Tú cười cười, cúi đầu tiếp tục đánh răng.
Vu Yến Tú nhẹ nhàng khuyên nhủ an ủi: “Doanh trưởng Bùi chắc chắn sẽ chiến thắng quay về, chị đừng quá lo lắng.”
Ân Ngọc Dao bọt bọt kem đánh răng vào trong thùng, súc miệng xong mới hỏi: “Em cũng biết Bùi Vân Thánh đi chiến trường rồi hả?”
“Đoán.” Vu Yến Tú chỉ radio nói: “Lúc trước nông trường phát thanh chị đều rất hiếm khi cẩn thận lắng nghe, hiện tại lại cố ý mua radio về nghe tin tức, vừa nghe đến chuyện bên chiến trường là lại sững sờ, nếu em còn đoán không ra thì ngốc biết bao nhiêu chứ. Nhưng mà sao chị lại biết được chuyện này? Yến Minh Hi lại gửi thư đến hả?”
Ân Ngọc Dao thở dài nói: “Không phải, mấy ngày hôm trước chị đến thành phố nhịn không được gọi điện thoại cho Yến Minh Hi, Yến Minh Hi lại về bộ đội rồi, là ông nội anh ấy nói cho chị biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây