Tuy rằng ở viện bảo tàng, cái radio này là “đồ cổ”, nhưng thật ra lại là đồ mới hoàn toàn, Ân Ngọc Dao cắm điện mở công tắc, bên trong truyền ra tiếp xè xè như tiếng bông tuyết. Cô cẩn thận rà kênh, dần dần âm thanh ngắt quãng vang lên tiếng của đài phát thanh. Ân Ngọc Dao lập tức lên tinh thần, càng thêm kiên nhẫn mà điều chỉnh nút, mãi đến khi âm thanh bên trong dần dần trở nên rõ ràng, toàn bộ tiếng rè rè đã biến mất.
“Đài phát thanh trung ương nhân dân, hiện tại truyền phát tin bài thơ Bắc Tính Tử Vịnh Mai...”
Ân Ngọc Dao thở phào nhẹ nhõm, cô đã rà đến đúng kênh rồi.
Suốt một buổi trưa này Ân Ngọc Dao đều không có tâm trạng vẽ tranh. Cô chỉ nằm trên giường đất, đặt radio ở bên cạnh, nhắm mắt lại nghe tin tức ở bên trong. Lúc này tiết mục quảng bá khá đơn điệu, đọc thơ từ xong thì sau đó lại bắt đầu đọc báo chí, Ân Ngọc Dao nghe mà mơ mơ màng màng muốn ngủ, trong lúc ngủ mơ loáng thoáng nghe được mấy chữ “chiến dịch”, lập tức mở to mắt.
Nội dung tin tức không khác gì mấy so với những gì ông nội Yến Minh Hi nói, chỉ nói là đã lấy được tiến triển vượt bậc, sắp thắng lợi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây