Vương Hiểu Tuệ và Ân Ngọc Lỗi hơi chần chừ một lúc, lau nước mắt gật đầu. Lần đầu tiên hai đứa nhỏ ăn socola chính là do Bùi Vân Thánh tặng, chỉ có điều khi đó bọn họ còn chưa quen thân với nhau, Bùi Vân Thánh đến nhà hàng xóm của Ân Ngọc Dao chơi, đưa qua một hộp socola, Ân Ngọc Dao đáp lễ bằng một đĩa thịt thăn chua ngọt. Lúc đó Ân Ngọc Dao đã chia hộp socola kia cho hai đứa nhỏ ăn, bọn nhỏ ăn xong rồi vẫn cứ nhớ mãi không quên.
Ân Ngọc Dao đi Thượng Hải công tác về cũng lấy socola trong viện bảo tàng ra cho hai đứa nhỏ, Vương Hiểu Tuệ ăn rất trân trọng, một ngày mới nỡ ăn một viên, nhưng không đến một tháng cũng ăn hết rồi.
Anh thấy mình vừa nói gửi socola, tuy rằng hai đứa nhỏ vẫn còn treo nước mắt, nhưng khóe miệng đã nhịn không được cong lên, lúc này Bùi Vân Thánh mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng dỗ được hai đứa nhỏ này rồi.
Vương Quốc Khánh và Trần Thục Hoa lại dặn dò một lúc, cầm một hộp cơm ra, bên trong là bánh bao còn nóng hổi, nếu trên đường đi đói bụng mà không gặp được tiệm cơm thì có thể ăn bánh bao lót bụng.
Tuy rằng Bùi Vân Thánh đã có sắp xếp lên kế hoạch khi nào lên đường khi nào nghỉ ngơi rồi, nhưng anh vẫn nhận lấy hộp cơm, đây là tấm lòng và sự quan tâm của người lớn, cũng không thể từ chối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây