Bùi Vân Thánh ngẩng đầu xoa đầu Ân Ngọc Dao, cười khẽ nói: “Lát nữa ăn cơm xong, anh dẫn em đến bìa núi xme thử hả?”
Chỉ cần nghĩ đến lần này phải chia tay nhau ít nhất mất tháng, Ân Ngọc Dao gật đầu, nhẹ nhàng nắm tay Bùi Vân Thánh nói: “Chúng ta về nhà ăn cơm trước đi.”
Vương Quốc Khánh đã làm xong mì cán tay, chờ Bùi Vân Thánh về đến nhà mới bỏ vào nồi nấu. Vài phút sau, một chén mì nóng hổi đã được bưng lên, bên trên còn có thêm ít thịt vụn kho cà tím, ngoài ra còn ông ấy còn dùng dầu chiên phần sủi cảo ăn dư lại ngày hôm qua thành màu vàng rực xinh đẹp, đặt trên đĩa.
Sủi cảo chiên có vị ngon khác hoàn toàn với sủi cảo luộc, phần vỏ giòn giòn, nhân thịt bên trong lại mang theo ít nước dùng, đây là lần đầu tiên hai đứa nhỏ được ăn kiểu này, nếm thử một miếng là thích ngay.
Vương Hiểu Tuệ vừa ăn phần ăn ở trước mặt mình, vừa hỏi: “Cha ơi, sao lúc trước nhà mình không ăn sủi cảo thừa theo kiểu này vậy ạ? Ngon quá trời!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây