Trần Thục Hoa nhìn gương mặt đẹp trai của Bùi Vân Thánh, càng nhìn càng thích, trong lòng cũng mừng thay cho Ân Ngọc Dao. Nhìn Ân Ngọc Dao và Bùi Vân Thánh đứng chung một chỗ, nam đẹp trai nữ xinh xắn, lại đều cao ráo, không có cặp thanh niên nam nữ nào xứng đôi hơn bọn họ nữa.
“Hai đứa lái xe mấy tiếng đồng hồ mới đến đây, có mệt không? Mau vào nhà ngồi nghỉ.” Trần Thục Hoa tha thiết kéo bọn họ vào nhà, còn không quên thuận tiện quay đầu nhìn về phía Ân Ngọc Lỗi và Vương Hiểu Tuệ, chỉ thấy hai đứa nhỏ đang cầm súng làm mẫu cho bạn biết bắn như thế, mặt mày vui vẻ. Trần Thục Hoa thấy thế cũng không thèm kêu hai nhóc con này nữa, dù sao bọn nhỏ chơi mệt sẽ tự biết về nhà.
Bùi Vân Thánh chuẩn bị rất nhiều đồ, anh và Ân Ngọc Dao xách không hết, Vương Quốc Khánh cũng tiến lên xách phụ một ít. Trần Thục Hoa thấy trong đống quà tặng kia có rượu Mao Đài quý giá và các loại đồ bồ như nhân sâm, có chút nhức đầu nói: “Mấy thứ này quá quý rồi, con mang về đi.”
Bùi Vân Thánh nghiêm túc nói: “Đây là lần đầu tiên con đến thăm, nhất định phải đầy đủ lễ nghĩa, mẹ nuôi, mẹ đừng từ chối, nếu không người nhà con sẽ cho rằng mẹ và cha nuôi không hài lòng về con nữa đó.”
Trần Thục Hoa vội vàng nói: “Sao lại không hài lòng được chứ, chỉ cần Ngọc Dao thích con, mẹ đồng ý hai tay hai chân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây