Ân Ngọc Dao vội vàng xua tay nói: “Mấy con đó không ăn được đâu! Không được ăn, ăn không nổi.”
Hai đứa nhỏ liếc mắt nhìn nhau, đến có chút tiếc nuối, chúng nó nhiều thịt như thế, vậy mà lại không thể ăn, thật sự là quá đáng tiếc!
Ba người nói chuyện, từ trên núi đi xuống quay về tiệm cơm, đồ ăn đã được bưng lên hết, ba người đi rửa tay rồi quay về bàn ăn. Nhìn thấy thức ăn trên bàn, hai đứa nhỏ lập tức quên mất mớ thịt hổ thịt sư tử mà mình còn thèm thuồng, vội vàng gắp một miếng thịt chiên lên ăn.
Thịt chiên ướp mắm thấm đẫm nước sốt chua ngọt, lớp vỏ ở bên ngoài giòn giòn, phần thịt ở bên trong lại non mềm, chua chua ngọt ngọt vừa miệng thơm ngon vô cùng, đừng nói là hai đứa nhỏ, đến Ân Ngọc Dao và Bùi Vân Thánh cũng rất thích. Một đĩa thịt chiên đầy ắp không bao lâu sau đã thấy đáy, mấy miếng thịt cuối cùng Bùi Vân Thánh cũng ngại đi giành với con nít, duỗi đũa về phía cá chua ngọt.
Cá chua ngọt chỗ này là cá chép, ăn không ngon bằng cá sóc chiên xù lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, nhưng tổng thể thì hương vị cũng không kém.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây