Mặt Bùi Vân Thánh lập tức đen kịt, Ân Ngọc Dao vô cùng vui vẻ mà che miệng cười nói: “Chị Vương, chị mà còn nói nữa thì có lẽ ngày mai em không đến nhà chị ăn cơm được đó.”
Vương Nghênh Xuân vội vàng xua tay nói: “Nếu như là làm mai thì đương nhiên phải hỏi trước ý kiến của đôi bên rồi, chị sẽ không mai mối lung tung đâu.”
Tiết Chí Thành thấy Vương Nghênh Xuân càng giải thích càng rối hơn, vội vàng đứng ra giảng hòa: “Vậy cứ quyết định thế đi, tối mai đến nhà tôi ăn cơm, chúng tôi sẽ chuẩn bị đồ đạc trước.”
Ân Ngọc Dao gật đầu: “Vậy chiều mai chúng tôi sẽ đến giúp đỡ.”
“Chị đã nói là em không cần làm việc mà, bàn tay của em là dùng để vẽ tranh chứ không phải nấu cơm, em đến thì cứ trông mấy đứa nhỏ giúp chị là được.” Vương Nghênh Xuân nghĩ nghĩ, lại dặn dò thêm: “Ngày mai em không được mua đồ ăn từ nhà ăn đến nữa đó, hai đứa em không được mang cái gì đến hết, cứ lại đây ăn cơm là được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây