Ăn sáng xong, bốn người nắm tay đi đến trường học, Vương Hiểu Tuệ và Ân Ngọc Lỗi quay đầu lại phất tay, chạy tung tăng vào trong trường.
Bùi Vân Thánh cúi đầu nhìn về phía Ân Ngọc Dao ở bên cạnh, ánh mắt dịu dàng: “Đi thôi, về nhà.”
Ân Ngọc Dao biết Bùi Vân Thánh cố ý nói chữ “nhà” này trở nên vô cùng mập mờ, không khỏi tức giận liếc mắt nhìn anh nói: “Về nhà? Nhà của em không ở nơi này.”
Bùi Vân Thánh bị ánh mắt của Ân Ngọc Dao quyến rũ làm trong lòng ngứa ngáy muốn chết, nhưng sáng sớm người đến người đi, anh cũng không thể nắm tay Ân Ngọc Dao được, chỉ có thể đến gần cô thấp giọng nói: “Ngọc Dao, chờ có thời gian rảnh em dẫn anh đi gặp cha mẹ nuôi đi. Tháng sau anh phải về bộ đội rồi, trước khi đi cũng nên gặp cha mẹ.”
Ân Ngọc Dao ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của Bùi Vân Thánh, lỗ tai có hơi đỏ lên: “Được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây