“Hai đứa em, thật là...” Ân Ngọc Dao bất đắc dĩ cười cười, nói với đầu bếp Trương: “Vậy ông làm giúp tôi một con đi, phiền ông bỏ ít tương ớt thôi, có lẽ hai đứa nhỏ sẽ không ăn cay được quá nhiều.”
Lão Trương vô cùng tự tin vỗ ngực, vô cùng tin tưởng nói: “Hai tháng nay tôi đã nghiên cứu cá nướng rất nhiều rồi, đồng chí Tiểu Ân, cô cứ yên tâm đi, cho dù không cay thì tôi cũng có thể nấu rất ngon. Nhưng mà cô phải chờ một chút đó, ít nhất phải nửa tiếng sau mới làm xong.”
Ân Ngọc Dao nhắc nhở: “Chọn con nhỏ thôi, lớn quá chúng tôi ăn không hết.”
“Yên tâm.” Lão Trương xác một con cá đen còn đang tung tăng nhảy nhót từ trong phòng bếp ra đưa cho Ân Ngọc Dao xem: “Vừa đúng hai cân, ba người ăn là vừa đủ.”
Đồ ăn ngon thì chờ thêm một chút cũng không sai, hai đứa nhỏ vì đồ ăn ngon nên cũng rất có kiên nhẫn, ngồi ở bên cạnh Ân Ngọc Dao bla bla kể cho cô nghe về mấy người bạn mới mà bọn họ mới quen được. Hai người bọn nhỏ cũng không cảm thấy lạ lẫm khi đến hoàn cảnh mới, trường học có hơn một trăm học sinh, chỉ mới một buổi trưa mà đã làm quen được hơn phân nửa, đúng là chúa tể xã giao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây