Triệu Lợi Quân đến, Yến Minh Hi cuối cùng lại có thêm một đối tượng để nói chuyện, anh ấy uống xong một ly nước thấm giọng, trả sách lại cho Vu Yến Tú, sau đó bắt đầu nói chuyện phiếm với Triệu Lợi Quân. Nói từ chuyện huấn luyện quốc phòng đến huấn luyện dã ngoại, sau đó lại đến chuyện trong bộ đội lúc trước, có thể nói là nói chuyện vui vẻ, nói mãi không ngừng. Triệu Lợi Quân chỉ cần thỉnh thoảng ừ ừ vài tiếng, đôi khi lại hỏi vài câu là cũng đủ để làm Yến Minh Hi vô cùng thỏa mãn rồi.
Triệu Lợi Quân nghe một lúc lại cảm thấy khó hiểu. Nói chuyện với Yến Minh Hi cũng dễ dàng lắm mà, sao lại không thể nói chuyện với lính cần vụ được thế? Triệu Lợi Quân nhịn không được nhìn thoáng qua lính cần vụ, lính cần vụ lập tức đứng lên chào nghiêm nói: “Sư trưởng!”
Triệu Lợi Quân gật đầu, trong lòng đã hiểu: “Không thể trách Yến Minh Hi được, kiểu này thì khó mà nói chuyện được.”
Yến Minh Hi đang nói chuyện hăng say thì Bùi Vân Thánh đến, Triệu Lợi Quân vừa nhìn thấy anh tinh thần phấn chấn như thế cũng rất vui vẻ: “Vân Thánh truyền dịch xong rồi hả? Lại đây nói chuyện.”
“Đúng là tôi có chuyện cần nói với sư trưởng.” Bùi Vân Thánh nhìn thoáng qua lính cần vụ và Vu Yến Tú.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây