Bùi Vân Thánh biết có đôi khi mặt ngoài Ân Ngọc Dao sẽ có chút kiêu ngạo mất tự nhiên, thật ra trong lòng của cô vẫn luôn rất mềm mại.
Ân Ngọc Dao giũ áo lông ra, Bùi Vân Thánh xỏ cánh tay phải vào trong ống tay áo, phần bên trái thì trực tiếp khoác ở bên ngoài cánh tay, nửa mặc nửa khoác, như vậy vừa không làm cho cánh tay trái bị thương nặng hơn lại vừa có thể giữ ấm.
Bùi Vân Thánh phủ thêm áo mới, vui vẻ cười không khép miệng lại được, anh đi tới đi lui trong phòng vài vòng, cuối cùng quyết định đi sang phòng bên cạnh khoe khoang.
Yến Minh Hi đang ngồi dựa vào chăn mềm, vừa truyền dịch vừa nhìn Vu Yến Tú sửa soạn đồ đạc, trong miệng còn lải nhải hỏi cô ấy có mang cái gì ngon đến không.
Vu Yến Tú vô cùng bất đắc dĩ: “Lần này đi về chủ yếu là để lấy quần áo, làm gì có chỗ nào bán đồ ăn chứ? Anh muốn ăn cái gì, để tôi đi hỏi bác sĩ, nếu bác sĩ đồng ý cho anh ăn thì tôi lại đi mua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây