Bùi Vân Thánh cảm thấy chuyện phát sốt không có vấn đề gì, tiêm một mũi là hết sốt ngay, nhưng mà không tắm là không được, không tắm thì sao anh có thể mặt dày ôm ấp hôn hít Ân Ngọc Dao được chứ! Anh vẫn còn có thể phân biệt rõ việc nào nặng việc nào nhẹ. Nhưng mà anh cũng chỉ có thể nghĩ việc này trong lòng mà thôi. Nếu anh dám để Ân Ngọc Dao biết được, trong một tuần tới, cô chắc chắn sẽ không cho anh chạm vào tay cô luôn cho mà xem.
Thăm Yến Minh Hi xong, Ân Ngọc Dao lại đuổi Bùi Vân Thánh về phòng bệnh của anh, cô và Vu Yến Tú thì đến nhà ăn ăn cơm, thuận tiện mua hai phần cơm cho bệnh nhân về. Cơm sáng dành cho bệnh nhân mà bệnh viện chuẩn bị là hoành thánh nhân thịt heo, một phần đầy cà mên. Nhưng mà Vu Yến Tú lại nhớ đến hành vi lén ăn vụng kẹo sữa Đại Bạch Thỏ của Yến Minh Hi hồi tối hôm qua, sợ một hộp cà mên này ăn không đủ, lại mua thêm hai cái màn thầu, ăn cái này dễ no hơn!
Vừa mới bưng một cà mên đầy hoành thánh về, Vu Yến Tú đã phát hiện trong phòng bệnh của Yến Minh Hi có thêm một người lính cần vụ, cậu ấy vừa mới lau người sạch sẽ cho Yến Minh Hi. Thật ra bộ đội cũng cử lính cần vụ đến cho Bùi Vân Thánh, nhưng mà khó khăn lắm anh mới tránh thoát khỏi Yến Minh Hi, cũng không muốn trong phòng lại có thêm một người mới phá đám không gian riêng của anh và Ân Ngọc Dao, cho nên viện cớ nói anh dùng một tay cũng có thể tự chăm sóc cho bản thân, đuổi người kia đi về.
Vu Yến Tú thấy Yến Minh Hi sạch sẽ gọn gàng như thế cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cô ấy cảm thấy cô ấy cũng không quá quen thuộc với doanh trưởng Yến, bảo cô ấy đi mua cơm rót nước giúp anh ấy thì còn được, nhưng mà bảo cô ấy đi chăm sóc vệ sinh cá nhân thì không được tiện cho lắm.
Ngủ đủ lại tắm rửa sạch sẽ, Yến Minh Hi cảm thấy hiện tại ngoại trừ đói ra thì anh ấy không còn bất cứ vấn đề gì nữa. Vừa nhìn thấy Vu Yến Tú bưng hộp cơm và màn thầu nóng hổi về, trên mặt lập tức nở nụ cười tươi rói: “Cuối cùng cũng có thể ăn cơm rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây