Bùi Vân Thánh cười gượng, vội vàng nói: “Bác sĩ đã nói rồi, tuy rằng xương vai bị gãy xương, nhưng mà lại không sai lệch vị trí nào hết, cho nên cứ áp dụng phương pháp trị liệu bảo thủ là được, thậm chí còn không cần phải phẫu thuật, có lẽ không đến ba tháng là sẽ khỏi hẳn.”
“Anh đừng có đùa giỡn nữa.” Ân Ngọc Dao chọc vào ngực Bùi Vân Thánh uy hiếp: “Nếu sau này anh mà còn bị thương nặng như thế nữa, em sẽ đổi bạn trai khác!”
Yến Minh Hi bị sốt cao, cuối cùng đến sáng sớm ngày hôm sau mới hạ sốt, cũng tỉnh táo trở lại. Anh ấy mở to mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là trần nhà trắng như tuyết, đầu giường có một ngọn đèn tối tăm. Anh ấy có chút ngơ ngác quay đầu nhìn khắp nơi, phát hiện cách chỗ anh nằm một mét còn có một chiếc giường, một cô gái nhỏ đang nằm ở trên đó, anh ấy nhìn kỹ, không ngờ lại là cô nhóc Vu Yến Tú kia.
Yến Minh Hi theo bản năng muốn ngồi dậy, nhưng mới vừa hoạt động thì đùi đã truyền đến cơn đau thấu xương, lập tức hít hà một hơi. Trong lòng Vu Yến Tú còn có chút lo lắng, ngủ không sâu, vừa nghe được tiếng động lập tức dụi mắt ngồi bật dậy, phát hiện Yến Minh Hi đang nhìn mình, lập tức mỉm cười nói: “Doanh trưởng Yến, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi.”
“Nhóc, rót cho tôi ly nước.” Yến Minh Hi cảm thấy cổ họng vừa khô vừa đau, thật sự giống như là bị lửa nướng khô, không muốn nói chuyện thêm câu nào nữa, chỉ muốn uống vài ly nước cho đã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây