“Có!” Ông cụ Bùi nghịch ngợm nói, chờ nhìn thấy ông cụ Yến nhìn mình với đôi mắt sáng rực thì lập tức cười ha ha nói: “Có một cô nhóc mười sáu mười bảy tuổi thấy cháu nội của ông đáng thương, ở lại đó phụ giúp dọn dẹp đồ đạc.”
“Mười sáu mười bảy tuổi?” Ông cụ Yến suy nghĩ một chút nói: “Cũng không phải không được, chờ đến khi con bé đó trưởng thành thì vừa lúc Minh Hi nhà tôi cũng biết yêu là cái gì, khá tốt. Có được một đứa là được rồi, tôi cũng không kén chuyện.”
“Ông dễ chiều thật đó.” Ông cụ Bùi xùy một tiếng, xoay người quay về, nhưng mà đi hai ba bước vẫn quay đầu lại hỏi: “Ông không đưa Minh Hi về trị liệu thật à.”
Ông cụ Yến vô cùng vô tư vẫy tay: “Nó về đây, nó mà về thì đến một đứa cháu dâu mười sáu mười bảy tuổi cũng không có luôn đó.”
Ông cụ Bùi cạn lời: “Ông còn nghĩ thoáng hơn cả cháu nội của ông nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây