Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 405:

Chương Trước Chương Tiếp

Ân Ngọc Dao không khỏi thở dài, yên lặng mà nghĩ đến nơi bày bán kẹo sữa Đại Bạch Thỏ trong cung tiêu xã của viện tàng của cô, trong lòng thầm nghĩ nếu có thể cầm được nó thì tốt biết bao.

Đột nhiên, cô cảm giác được hình như tay của cô đang chạm vào cái gì đó. Cô nhìn trái nhìn phải, thấy mọi người đều đang vội vàng dập lửa, không ai để ý đến mình. Cô vội vàng bỏ tay vào trong túi, lại thử nhớ lại cảm giác lúc nãy, ngay sau đó cảm giác giống như chạm phải thứ gì đó lại xuất hiện, tay cô nhét vào trong túi, thử làm ra động tác nắm hờ. Giây tiếp theo, trong lòng bàn tay cô đã xuất hiện một nắm kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.

Ân Ngọc Dao lập tức trợn tròn mắt, cô không ngờ rằng viện bảo tàng còn có cách sử dụng này nữa. Vậy thì sau này cô muốn lấy hay cất đồ đạc trong viện bảo tàng sẽ tiện hơn rất nhiều. Hiện tại cô cũng không rảnh nghĩ quá nhiều, nằm hờ tay vài cái, mãi đến khi hai túi đều đầy ắp mới dừng lại.

Hiện tại mọi người vừa mệt, vừa đói lại vừa khát. Nếu khát thì còn có thể đi xuống núi uống nước sông, trên núi cũng có một ít dòng suối nhỏ, nhưng đói và mệt thì thật sự không còn cách nào. Dập lửa vốn dĩ là một chuyện rất tốn thể lực, đói lâu rồi còn dễ bị tuột huyết áp, nếu như chóng mặt rồi lại bị lửa bén đến trên người thì cũng không phải chuyện đùa.

Ân Ngọc Dao thò tay vào túi móc ra một nắm kẹo, lần lượt đưa cho các thanh niên trí thức đang dập lửa bên cạnh: “Cầm viên kẹo, chừng nào đói bụng quá thì ngậm một viên.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️