“Mẹ đồng ý.” Trần Thục Hoa lập tức gật đầu nói: “Con mới bao lớn đâu chứ, tranh thủ cơ hội công việc tốt như thế này, đây là lúc thường xuyên đi ra ngoài nhìn ngắm non sông gấm vóc của tổ quốc. Chờ đến khi con kết hôn có con rồi, sẽ bị trói buộc rất nhiều, muốn đi cũng đi không được.”
Trần Thục Hoa suy nghĩ một chút còn nói thêm: “Cũng không phải mẹ cảm thấy doanh trưởng Bùi không tốt, chỉ có điều hai đứa vẫn còn trẻ, mẹ thấy cậu ấy cũng không lớn, chắc khoảng hai mươi hai, hai mươi ba nhỉ?”
Ân Ngọc Dao lập tức nói: “Anh ấy hơn con ba tuổi.”
“Đúng rồi! Tuổi này của cậu ấy cũng là lúc kiến công lập nghiệp ở quân đội, hai đứa các con gặp nhau ở độ tuổi xinh đẹp nhất, vậy phải cùng nhau nắm tay cố gắng phấn đấu, lại chờ thêm hai ba năm nữa, hai đứa cũng đều trưởng thành lên, đôi bên cũng quen thuộc, đến lúc đó lại kết hôn cũng không muộn.” Trần Thục Hoa nhìn gương mặt càng thêm xinh đẹp của Ân Ngọc Dao, cười nói: “Có lẽ hiện tại doanh trưởng Bùi nằm mơ cũng đang cười rồi, tới Đông Bắc huấn luyện lại tìm được một cô bạn gái xinh đẹp như thế.”
Ân Ngọc Dao cũng nhịn không được mỉm cười, nhớ đến cảnh hai lần đầu tiên gặp được Bùi Vân Thánh, cho dù nghĩ như thế nào cũng không ngờ rằng sau này cô và anh sẽ tiếp xúc với nhau sâu như thế. Duyên phận thật sự rất kỳ diệu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây