Ân Ngọc Dao cảm ơn Thường Nhạc Ngữ, đang định vào phòng Bùi Vân Thánh đưa miếng độn giày cho anh, Thường Nhạc Ngữ lại đột nhiên gọi cô lại. Ân Ngọc Dao quay đầu nhìn cô ta có chút khó hiểu hỏi: “Thanh niên trí thức Thường, có chuyện gì sao?”
Thường Nhạc Ngữ trông có vẻ rất căng thẳng, ngón tay đang cầm dây thừng không nhịn được siết chặt lại, lòng bàn tay in rõ dấu móng tay: “Cô có thể gọi doanh trưởng Yến ra giúp tôi không? Tôi có việc muốn tìm anh ấy.”
Ân Ngọc Dao hơi khựng lại, khẽ gật đầu nói: “Được rồi, cô chờ một lúc.”
Ân Ngọc Dao gõ cửa hai cái, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, trực tiếp gọi Yến Minh Hi đang sửa soạn đồ đạc: “Minh Hi, Thường Nhạc Ngữ tìm anh kìa.”
Yến Minh Hi hơi sửng sốt, sau đó mới nhớ ra Thường Nhạc Ngữ là thanh niên trí thức ở phòng bên cạnh, mấy ngày hôm trước cô ta còn nằng nặc đòi giặt chăn cho bọn họ, làm anh ấy còn muốn bưng chăn vào trong phòng giặt luôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây