Lần này thấy Yến Minh Hi sắp sửa phải mang theo quân đội xuất phát đi huấn luyện dã ngoại, nếu lại không nghĩ cách lôi kéo làm quen thì sẽ càng không có cơ hội hơn nữa. Thường Nhạc Ngữ suy nghĩ cả đêm, ngày hôm sau vội chạy đến nhà ăn của bộ đội, sau đó tự bỏ tiền túi nhờ đầu bếp trong phòng bếp nướng một cân thịt heo khô chuẩn bị tặng cho Yến Minh Hi.
Một ngày trước khi xuất phát, mọi người vẫn cứ huấn luyện như bình thường, nhưng mà buổi chiều các thanh niên trí thức tham gia huấn luyện dã ngoại đều không cần phải đi trồng trọt, chỉ cần sửa soạn hành lý là được. Dựa theo quy trình của bộ đội, mỗi người chỉ có thể mang theo một vài thứ ít ỏi như chăn, quần áo, giày mà thôi. Dù sao thì bọn họ đi ra ngoài huấn luyện chứ không phải đi cắm trại dã ngoại. Nhất là hai người Yến Minh Hi và Bùi Vân Thánh, bọn họ là doanh trưởng dẫn đội, càng phải làm gương cho mọi người hơn nữa.
Ân Ngọc Dao đã hỏi Bùi Vân Thánh từ trước, cho nên cũng không chuẩn bị thức ăn, mà chỉ vào viện bảo tàng tháo một cái áo bông trẻ em ra, móc bông ở bên trong ra, lại cầm một cái chăn bông hơi dày một chút, đi đến khu người nhà tìm tiệm may, nhờ thợ may làm giúp cô bốn miệng độn giày bằng bông.
Thợ may làm mấy thứ nhỏ này đương nhiên là dễ như trở bàn tay, đầu tiên cầm một miếng độn giày bình thường làm đế, sau đó lại cầm miếng động giày làm bằng bông mềm mại may ở bên trên, như vậy thì cho dù có chạy nhảy kiểu gì thì miếng độn giày bằng bông cũng sẽ không bị sai lệch vị trí.
Ân Ngọc Dao cần dùng gấp, hơn nữa miếng độn giày cũng không khó làm, thợ may may nó ra trước giúp cô, không đến một tiếng đồng hồ cũng đã may xong bốn miếng lót giày rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây