Thẩm Xuân Mai cũng không phải loại người thích làm ra vẻ, tự nhiên hào phóng trả lời: “Tôi và Ngụy Lâm làm việc chung với nhau nên mới có cơ hội tiếp xúc và làm quen, chúng tôi cũng có mục tiêu và sở thích giống như nhau, chờ thời gian dài, chúng tôi đều có chút... ừm... động lòng...”
Thẩm Xuân Mai đỏ mặt nhìn thoáng qua Ngụy Lâm, tiếp tục nói: “Cho nên khi anh ấy hẹn tôi đi ra ngoài đi dạo thì tôi lập tức đoán được ý của anh ấy, anh ấy vừa nói tôi lập tức đồng ý ngay.”
Mọi người nhịn không được đều mỉm cười, vỗ tay la lối.
Ngụy Lâm không quên chỉ vào một người anh em cười sung sức nhất cười nói: “Chờ lần sau cậu hẹn hò đi rồi biết.”
Thẩm Xuân Mai tiếp tục trò ném khăn tay, cô ta quăng ra phía sau một thanh niên trí thức nữ khác, thanh niên trí thức này có chút xấu hổ, Thẩm Xuân Mai cũng không làm khó cô ấy, chỉ bảo cô ấy hát một bài cho mọi người nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây