Thường Nhạc Ngữ cười khổ, thì ra tất cả mọi người đều đánh giá cô ta như thế sao? Cô vừa mới nói làm chuyện gì vất vả thì phản ứng đầu tiên của người khác chính là cô ta muốn lợi dụng sơ hở.
Thường Nhạc Ngữ rũ mắt xuống, giọng nói có phần mỏi mệt: “Tôi chỉ là muốn góp thêm một phần sức lực của mình mà thôi, dù sao thì ở chỗ này các thanh niên trí thức nữ chúng ta cũng có trách nhiệm bảo vệ biên giới, tôi cũng muốn làm được tốt nhất.”
Phương Xuân Hạ có chút bất ngờ, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu nói: “Chờ quay về tôi sẽ báo cáo lại với đại đội trưởng, để đại đội trưởng báo cáo nguyện vọng của cô lên cho doanh trưởng, còn chuyện cô có thể tham gia huấn luyện dã ngoại hay không thì phải chờ doanh trưởng quyết định.
Phương Xuân Hạ quay đầu nhìn về phía Bùi Vân Thánh đứng ở bờ sông, nhẹ nhàng nói: “Tuy rằng doanh trưởng Bùi còn trẻ, nhưng mà đã rất có kinh nghiệm mang binh lính, tác phong nhanh nhẹn dứt khoát, không phải là loại người dễ mềm lòng thích nói chuyện tình cảm, tốt nhất cô nên chuẩn bị sẵn tinh thần bị từ chối đi thôi.”
Thường Nhạc Ngữ than nhẹ: “Đây cũng không phải là lần đầu tiên tôi bị từ chối, không sao hết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây