Yến Minh Hi xách hai xô nước về, đổ thẳng nửa chậu nước lạnh vào trong chậu to ở nước mặt hai người, Ân Ngọc Dao thì đã vào trong nhà tắm của viện bảo tàng lấy ra một thùng nước nóng từ lâu, để hai người bọn họ lấy để pha vào, nếu không dùng nước giếng không sẽ rất lạnh.
Tuy rằng hai người Bùi Vân Thánh và Yến Minh Hi đều là con trai, nhưng mà từ nhỏ gia đình đã dạy dỗ nghiêm khắc, thói quen vệ sinh rất tốt, cho dù là đến Đông Bắc trời đông giá rét thì hai người vẫn giữ thói quan cách hai ngày tắm một lần, mỗi ngày đều sẽ ngâm chân, cho nên dù cái chăn đã đắp suốt hai tháng nhưng cũng không bẩn, chỉ cần giặt một lần là cũng coi như sạch sẽ rồi.
Ân Ngọc Dao lại càng là như thế, chỉ cần không phải những lúc quá mệt mỏi thì gần như mỗi ngày cô đều vào viện bảo tàng tắm rửa, hơn nữa mỗi tháng đều sẽ cầm drap giường và vỏ chăn vào trong viện bảo tàng giặt một lần. Chỉ là lần này ở mặt ngoài cũng cần phải thay chăn dày đi, nhất định phải cầm ra ngoài giặt một lần cho có với mọi người mới được.
Pha nước nóng vào xong, Ân Ngọc Dao lại xách thùng không vào phòng “nấu nước” tiếp, dù sao thì giặt xong còn phải xả nước lại, cũng cần đến nước nóng.
Thường Nhạc Ngữ đến vào lúc này, cô ta cũng bưng theo một chậu quần áo và một cái băng ghế nhỏ ra ngoài, thấy hai người Bùi Vân Thánh đang ở ngoài phòng giặt vỏ chăn, cô ta vô cùng tự nhiên mà chào hỏi, sau đó thuận thế đặt chậu quần áo ở bên cạnh bọn họ, ngồi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây